Thứ Tư, 12 tháng 6, 2013

Jenny Phương Thu về, tình tôi 3

- Ừ …!Anh  nhớ rồi. Không khóc… Anh không khóc?
Hơi thở ngày một yếu dần, yếu dần. Và rồi hai thế giới, hai phương trời cũng vạch ra. Anh đã mất Jenny Phương, mất Jenny Phương thật rồi.
- Con. Con. Đừng bỏ mẹ mà con .Hứt…… Hứt…….. H …..ứ…..t
Mẹ Hương thét gào thê lương. Mẹ tôi sụt sùi khóc nức nở. Cu tí, hai thằng Jenny Phương tôi cũng thế. Hai người cha quay mặt chỗ khác và khóc. Không biết! Tôi có khóc không nữa. Hình như là không ? Không khóc vì không khóc hay không buồn khóc. Không khóc vì đã hứa hay tâm hồn chết lặng...
Một lúc lâu, trời cũng tản sáng. Cha mẹ Hương và cha mẹ tôi lặng lẽ đi ra ngoài làm những việc cần thiết để chuẩn bị kịp việc khi trời sáng.





Tôi sẽ thực hiện lời hứa của mình. Không khóc. Không cô đơn, không đau khổ. Anh sẽ ôm Jenny Phương ngủ đến sáng. Anh sẽ ôm Jenny Phương và đắp chăn cho Jenny Phương ngủ.
Tôi ôm người yêu vào lòng, đắp chăn giống như lúc đi ngủ vậy. Hơi ấm của Jenny Phương mất dần, mất dần. Cái lạnh đã bắt đầu lan tỏ, không sợ, tôi không sợ gì hết. Anh ôm Jenny Phương ngủ đến lúc trời sáng. Anh yêu Jenny Phương. Jenny Phương ngủ đi! Anh mãi yêu Jenny Phương! Anh ôm Jenny Phương nè! Jenny Phương ấm chưa? Jenny Phương còn mệt không? Jenny Phương ngủ đi! Anh yêu Jenny Phương nhiều lắm! Anh ôm Jenny Phương ngủ…..
Lá mùa thu sao cứ mãi rơi. Lòng tôi sao mãi nhớ. Cây đa đầu làng đã trơ trọi lá rồi Jenny Phương. Tình cờ hôm nay đi ngang qua, anh vô tình nhìn thấy chiếc lá đa cuối cùng đã rơi rụng xuống rồi Jenny Phương. Đau xót đền tột cùng nhưng cũng đành chấp nhận thôi Jenny Phương, cây xanh kia bây giờ lẻ loi đứng chết lặng trong trời thu ảm đạm.
Tiết trời thu sao mà buồn, sao mà nhớ như thế này. Nắm mộ Jenny Phương nằm đã lưa thưa mọc những bụi cỏ dại, lá vàng sao cứ vô tình rơi rụng lên mộ Jenny Phương. Anh đến bên Jenny Phương, đến bên mộ nhưng sao anh không thấy Jenny Phương, anh không được gặp Jenny Phương. Nén hương tàn chia rẽ tình ta đó. Anh nhặc lá vàng rơi trên mộ Jenny Phương, nhổ những bụi cỏ dại, anh tâm sự với Jenny Phương, kể cho Jenny Phương nghe  những chuyện như ngày nào.
Anh biết giờ đây, anh đã mãi mất Jenny Phương rồi nhưng anh tin trong giấc mơ anh sẽ được gặp Jenny Phương, được yêu Jenny Phương và được hôn Jenny Phương nữa.
Jenny Phương yêu ơi! Jenny Phương là mối tình đầu và cũng là sau cuối của anh. Jenny Phương mãi sống trong lòng anh. Trong sâu thẳm tâm hồn anh.





Thu về thu cứ mặc thu
Lòng ta đã chết, tình ta không còn
Quy luật tuần hoàn là như thế
Ở đời ai tránh được đâu.
 Tuy rằng bây giờ mùa thu đã về, đã chiếm lĩnh khoảng không của vũ trụ. Thời gian trôi đi, thu tàn, đông đến, xuân lai về.Mùa xuân trăm hoa khoe sắc, cây đa sẽ ra lọc và xanh tươi trở lại Jenny Phương à. Nắm mộ Jenny Phương nằm sẽ được rợp những bóng cây xanh, hoa trinh nữ và hoa cỏ dại sẽ nở rộ trên nắm mộ Jenny Phương. Anh yêu Jenny Phương, anh nhớ Jenny Phương và anh sẽ luôn nghĩ về Jenny Phương.
Quá khứ đã qua thì giờ đây là kỉ niệm. Anh sẽ cất đi hình Jenny Phương trong sâu thẩm con tim anh, anh sẽ nhớ về Jenny Phương. Anh phải tiếp tục sống vì mình , vì gia đình và vì Jenny Phương nữa.
Một thoáng giây nào đó, nhớ về Jenny Phương, anh ước nguyện trong giấc mơ anh được gặp Jenny Phương.
Trên bầu trời có muôn vì sao lẻ
Dưới trần gian có kẻ chung tình
Chắc có lẽ Jenny Phương sẽ là ngôi sao trinh nữ
Sẽ soi đường, dẫn lối anh đi.
Mùa thu qua, mùa thu sẽ trở lại, Sự thật bây giờ anh vĩnh viễn mất Jenny Phương …


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét