Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2013

Jenny Phương và đồng lúa ngát hương


Jenny Phương và đồng lúa ngát hương
Con đường về làng như ươm trong mình một màu xanh tươi mới. Dường như đã lâu rồi trong ta ùa về những cảm xúc quen thuộc như vậy. Hương của đất, mùi của khói, vị mặn của mồ hôi áo mẹ…và giờ là hương mạ non tạo thành mùi vị quê hương.
Jenny Phương lại trở về con đường làng quen thuộc trong những ngày đầu vụ chiêm. Từng thửa mạ xanh non tạo thành tấm thảm mênh mông giữa đất trời. Bức tranh quê thật gợi tình quyến rũ những lắng sâu, êm đềm. Ta lại ngồi một mình bên bờ ruộng, phóng tầm mắt về phía chân trời xa xa, thả trôi cho những cảm xúc miên man. Lặng nhìn cánh đồng mạ non mà nghĩ về đời lúa, đời ai.
Đồng lúa quê hương Jenny Phương
Tản mạn về đời lúa cũng có nhiều điều chiêm nghiệm. Hạt thóc nảy mầm, cây mạ đớn đau, bông lúa vàng ươm để rồi được bát cơm dẻo thơm. Đời lúa cũng trải qua những tháng ngày gian khổ. Bắt đầu từ khi ném hột mộng xuống đồng để thành từng đám mạ non. Những rễ mạ non đau đớn cố bám vào đất để báo hiệu niềm vui "rễ mạ đứng chân”. Đứng chân hay chính là cây lúa đã tìm cho mình một vị trí, một tư thế vững vàng trên đất, sẵn sàng đương đầu với mưa nắng, giống tố ngày sau.Không giống như lúc nẩy mầm, cây lúa sinh sôi bằng cách đẻ nhánh tạo thành từng khóm lúa. Đời lúa đẹp nhất là khi lúa  "đang thì con gái". Dáng lúa thon thả,sắc xanh mơn mởn, tràn đầy sức sống. Và phải chăng đối với cuộc đời, đó là tuổi trẻ, tuổi thanh xuân đầy ước mơ, khát vọng. Trải qua thời xuân xanh, cây lúa chuyển sang giai đoạn "tròn mình", "đứng cái" và "ôm đòng". Những ngày này, mắt mẹ nhiều âu lo hơn. Nếu trời đất mưa thuận, gió hòa thì cây lúa nhanh trổ đòng. Còn nếu gặp thời trời khô hạn, cây lúa sẽ "nghẹn đòng", khó đơm bông. Có một chút đắng cay, uất nghẹn, vương vướng như một bước gian truân của cuộc đời. Rồi những vụ chiêm, cây lúa bị ngã, nằm, hạt thóc lép lửng là báo hiệu của hỏng ăn “ mất mùa”. Nhưng không thể tắt hi vọng bởi vẫn còn mùa sau, mùa sau nữa…

Hương mạ non phả vào tâm hồn ta những trong sáng, vô tư với biết bao kỷ niệm ùa về trong trí nhớ:
Hãy biết trân trọng tất cả mọi thứ, dẫu rằng ta có nó hay không
Còn nhớ bạn đã nói rằng gia đình là tòa thành duy nhất
Cùng với hương lúa, những dòng sông cứ mãi trải dài
Mỉm cười nhé. Tôi biết những ước mơ thuở thơ bé
Đừng khóc, hãy để những chú đom đóm đêm mang bạn đi thật xa
Bài ca dao của quê hương là chỗ dựa vĩnh viễn
Về nhà nhé, về với những điều tươi đẹp lúc ban dầu
Đừng dễ dàng buông xuôi như vậy chứ, giống nhưng tôi đã nói
Có những mơ ước không thành hiện thực, tìm một điều mới mọi thứ sẽ ổn thôi
Tô hồng rực rỡ cuộc sống của mình
Bắt đầu từ những màu sắc mà bạn yêu thích nhất
Cười lên nào, công danh hẳn không phải mục đích
Sống vui vẻ, vui vẻ mới chính là điều có ý nghĩa
Chiếc máy bay giấy của thời bé thơ, giờ đây lại bay trở về trong lòng bàn tay
Đây được gọi là niềm vui…
Hương lúa ơi, hãy tưới mát cho những tâm hồn vì một chút nắng hạn mà khô cằn đi nhé; hãy tiếp thêm cho Jenny Phương, cho những niềm tin, khát vọng; hãy là những êm đềm, sáng trong để mỗi khi mệt mỏi, ta được thỏa mình hít thở…
Mẹ của con. Hơn bao giờ hết, con ước cho vụ chiêm quê mình được mùa bội thu để một ngày không xa con bước trên cánh đồng lúa vàng trĩu bông.
(Jenny Phương Sưu tầm)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét