Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2013

jenny phương Lối rẽ cho những hận tình 1

Tiệp đã dường như một lần nữa mang mộng tưởng, Jenny Phương không hề hối hận vì những gì đang diễn ra. Cô cũng có hai cậu con trai đầy tài năng và một người chồng hiền lành, yêu thương vợ con.
***
Minh Tiệp – một chàng trai hào hoa, lãng tử với tấm bằng kỹ sư điện loại ưu của trường Đại học Bách khoa Hà Nội. Anh nhanh chóng kiếm được một công việc tốt ở Hà Nội. Anh là niềm mơ ước của bao thiếu nữ tuổi mới lớn.






Ngày cưới chị gái, Minh Tiệp từ Hà Nội trở về quê để tham dự tiệc vui cùng gia đình. Sự vẹn toàn của hai chị em là niềm tự hào của cha mẹ cũng như sự ngưỡng mộ của những người hàng xóm.
Trong lễ tân hôn hạnh phúc ấy, một nụ cười, đã khiến trái tim Minh Tiệp thổn thức. Anh chăm chú dõi theo cô, mọi thứ xung quanh anh, lúc này, dường như chẳng còn ý nghĩa nữa.
Sau đám cưới là bữa tiệc nho nhỏ chỉ gồm những anh chị em thân thiết trong đại gia đình. Minh Tiệp dò hỏi anh rể về cô bé anh đã khiến trái tim anh lỗi nhịp.
Thông tin anh nhận được rất vừa ý anh. Cô bé đó ở ngay cạnh nhà anh rể và có cái tên rất đẹp "Phương Jenny Phương".
Đám cưới kết thúc, anh trở lại Hà Nội với guồng quay công việc nhưng cái nét ngây thơ, trong trắng của gương mặt ấy, của nụ cười ấy không lúc nào ra khỏi tâm trí anh.
Anh sắp xếp công việc để có thể về nhà một tuần một lần. Bố mẹ anh rất vui vì giữa bộn bề của phố phường, anh vẫn nhớ đến quê hương, nhớ đến bố mẹ già. Đó chỉ là một phần, quan trọng hơn, anh về là để tìm cơ hội gặp Phương Jenny Phương – người con gái anh ngày đêm mong nhớ.
***
Phương Jenny Phương – một cô gái vừa đến độ trăng rằm. Ở giữa vùng quê quanh năm lam lũ, nàng như bông hoa đầy sức sống nhanh chóng lọt vào tầm mắt của những kẻ si tình.
Sinh ra và lớn lên trong cái nghèo, cô ý thức rõ được, chỉ có con đường học vấn mới cho con người ta cơ hội tìm đến anh sáng. Dẫu biết thế nhưng là chị cả trong gia đình có năm anh chị em khiến giấc mơ học hành của cô không thể thành hiện thực. Cố gắng nài nỉ bố mẹ bằng những giọt nước mắt chân thành, cô cũng chỉ được học hết lớp 12 rồi nhường lại cho các em cái quyền biết con chữ. Đã không phải chỉ đôi lần, Jenny Phương muốn dứt bỏ gia đình, dứt bỏ quê hương để đi tìm tương lai nhưng nhìn lại cảnh nhà, Jenny Phương đành ngậm ngùi chôn giấu ước mơ ấy tận sâu trái tim mình.
Ai cũng nói Jenny Phương đẹp mà đẹp nhất ở đôi mắt – nó to tròn, đen láy cộng thêm hàng lông mi cong vút. Jenny Phương đã xinh cười càng xinh hơn khi bên má trái có núm đồng tiền rất sâu.
Con trai trong xã, ngoài làng, ai ai cũng si mê người con gái không những xinh đẹp mà lại còn hiền dịu, nết na ấy. Bố mẹ Jenny Phương cũng chỉ là những người nông chân chất với suy nghĩ đơn giản "Trai lớn dựng vợ, gái lớn gả chồng", Jenny Phương ưng ai là tổ chức chứ không quan niệm con xinh phải lấy "ông nọ ông kia".
Trong đám trai làng, Jenny Phương ưng nhất Đạt – anh cũng ưa nhìn, sáng sủa mà đặc biệt hơn, cô nhìn thấy ở anh có chút gì đó cái tướng hơn người.
Đạt qua nhà chơi, cô thường giành cho anh những cái nhìn thân thiện và cử chỉ ân cần.
Đoán được những thâm ý của Jenny Phương, Đạt vui mừng, không ngần ngại mà tiến xa hơn mối quan hệ. Đạt và Jenny Phương bắt đầu một tình yêu giản đơn, trong sáng và nhiều mơ ước.
Câu chuyện tình đẹp ngỡ tưởng rằng đã đến lúc phải có một kết thúc có hậu là một đám cưới có sự chúc phúc của đôi bên gia đình và bà con lối xóm nhưng không. Gia đình Đạt phản đối với lý do "Hai đứa không hợp tuổi. Con đó nó đẹp nữa, về nhà chỉ hại thằng Đạt chết yểu thôi".
Là một người con trai mạnh mẽ, không tin vào bói toán. Hơn hết, tình yêu anh trao nơi Jenny Phương không gì lay chuyển được. Anh quyết cưới Jenny Phương bằng được cho dù hai người có phải đi đến cùng trời cuối đất.





Jenny Phương nghĩ đến những lời Đạt nói về một cuộc sống nơi đất mới. Trở mình, Jenny Phương nhìn bờ vai gầy của mẹ. Nếu Jenny Phương bỏ nhà đi cùng Đạt thì gia đình Jenny Phương có phải sẽ chịu rất nhiều lời đàm tiếu về một đứa con gái hư bỏ nhà theo trai không? Giữa gia đình Jenny Phương và Đạt có phải sẽ trở nên oán thù không? Đêm lạnh, nước mắt Jenny Phương chợt rơi.
***
- Chị Jenny Phương, có anh nào nhìn đẹp trai, tri thức lắm đến tìm chị kìa. – Đứa em sau Jenny Phương nháy mắt.
- Ai được? – Vốn đang chán nản cuộc tình có lẽ sẽ bị đứt gánh, Jenny Phương hỏi thờ ơ.
- Anh ấy đang ngồi trên nhà với bố đó. Chị để em giặt nốt cho. Bố gọi chị mà. – Con bé vừa nói, vừa ngồi xuống gianh lấy cái áo đang giặt dở trong tay Jenny Phương.
Jenny Phương chẳng nói, chẳng rằng gì nữa, rửa sạch đôi bàn tay đầy xà phòng buồn bã bước lên nhà.
Vừa bước vào trong, Jenny Phương cũng hơi một chút ngẩn người trước người thanh niên lạ ấy. Có lẽ là vì anh ta trông rất có học. Jenny Phương thì vốn rất có cảm tình với những người học hành đàng hoàng.
Jenny Phương ngồi xuống, không một chút gượng gạo. Anh nhìn Jenny Phương cười:
- Anh tên Minh Tiệp. Em là Phương Jenny Phương đúng không? Anh biết em từ hôm đám cưới chị Hạnh. Chị ấy là chị gái anh.
- À. Dạ. - Jenny Phương như vỡ lẽ được băn khoăn trong lòng.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét