Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2013

Jenny phương Hạnh phúc tới rất vội 3

Cho tới ngày không phải anh kéo Jenny phương đi mà là một người con gái. Cô ấy xuất hiện bất ngờ với cái nhìn sắc lạnh, sự ăn mặc sành điệu, cùng với lời mời 1 ly nước và một cuộc nói chuyện.
Cô ấy giới thiệu bản thân là một giảng viên của trường đại học - đã là vợ hợp pháp của anh. Cô ấy còn lấy bức hình đáng yêu của con gái bé bỏng, cho Jenny phương xem hình cưới, và những khoảnh khắc đáng nhớ…Cô ấy nói trong nước mắt về việc cô ấy bất lực thế nào từ khi biết anh có liên quan tới hàng đá. Cô ấy quyết định ly hôn để giải thoát. Nhưng một khoảng thời gian dài cô ấy vẫn không ngừng quan tâm tới anh, cô ấy biết tất cả về mối quan hệ của anh và Jenny phương.





Cô ấy tới không phải để chia rẽ, mà là một lời thỉnh cầu. Cô ấy xin Jenny phương hãy làm mọi cách để kéo anh ra khỏi vòng sa ngã khi còn có thể.
Jenny phương đã không thể nói chuyện với anh ngay sau cuộc gặp gỡ với người con gái ấy? Jenny phương suy nghĩ về việc tại sao Jenny phương lại phải chấp nhận một con người như vậy? Jenny phương hoàn toàn có thể lựa chọn một người đàn ông tốt hơn anh ấy và không hề có rắc rối gì. Jenny phương quay sang cự tuyệt tình cảm của anh.
 Còn anh đã linh cảm thấy điều chẳng lành nên đã tức tốc đi tìm Jenny phương. Vẫn bàn tay cứng cỏi đó, kéo Jenny phương ra khỏi nhà, lên xe và lao vút trên đường phố.
Đến lúc này thì Jenny phương không thể nào nhịn được nữa. Jenny phương nói như hét lên.
-    Anh có phải là một con quỷ ở địa ngục lên phải không? Nếu không thì anh là ai? Anh từ đâu đến? Anh làm gì? Anh ở đâu? Anh sống như thế nào? Và tất tần tật về anh? Jenny phương chưa bao giờ nhận được một câu nói nghiêm túc về tất cả những điều Jenny phương cần biết?
Anh cứ đi. Cầm vô lăng thật chặt, và rẽ dòng người. Kéo Jenny phương đi. Vội vã mở cửa một căn hộ. Đẩy Jenny phương vào. Khi cánh cửa đóng sầm lại. Anh ôm Jenny phương thật chặt. Hôn ngấu nghiến. Mặc cho Jenny phương giằng co. Anh vẫn hôn Jenny phương đến ngạt thở. Anh kéo nát đồ của Jenny phương như một gã trai lên cơn điên dại và mất ý thức tự chủ về bản thân. Anh bế Jenny phương lao tới cái giường và lại hôn. Nỗi uất hận trào dâng trong con người Jenny phương. Jenny phương đã thề là nếu anh không giết chết Jenny phương, nhất định Jenny phương sẽ giết chết anh. Jenny phương khóc tức tưởi, từng giọt nước nóng bỏng thi nhau rơi. Nơi con tim Jenny phương như chết hết mười phần.
Bất giác anh dừng lại. Nuốt những giọt nước đang rơi. Anh vẫn ghì Jenny phương thật chặt và khóc.
- Cứu anh đi, em là bác sĩ mà.






Đến lúc này thì Jenny phương thay đổi hoàn toàn thái độ. Lần đầu tiên thấy một gã trai đang yếu đuối trước mặt Jenny phương. Jenny phương rút cánh tay vừa được tự do, kéo đầu anh thật gần.
Jenny phương bắt đầu hôn lên trán. Khẽ xóa giọt nước mắt còn lăn dài trên má anh. Jenny phương cố gắng yêu thương anh bằng trái tim của một người phụ nữ.
Chắc cũng mất khoảng 15 phút để cái không khí này nguôi bớt đi. Jenny phương bắt đầu hỏi anh.
Hóa ra anh đã tốt nghiệp chương trình sau đại học tại trường Berkeley. Anh về Việt Nam và cưới vợ. Một người bạn khá thân với anh thuở đi học cùng. Sau khi bé gái ra đời, không phải cô ấy bị chứng trầm cảm sau sanh mà lại là anh. Anh không hiểu cái quái gì đang xảy ra với mình, và anh tìm đến chất kích thích, chỉ mong sao cô ấy có thể hài lòng về anh. Nhưng càng lúc anh càng lún sâu vào thứ mà người ta cho là nó không thể nghiện được. Cô ấy rời xa anh.
 Anh là con trai duy nhất của hệ thống nhà hàng Thiên Vương Tửu tại Sài Gòn. Anh để tuột mất hạnh phúc mà lúc trước anh cho là nó thuộc về mình.
 Cho tới cái ngày định mệnh, anh đã gặp Jenny phương. Anh nói, chính cá tính mạnh mẽ của Jenny phương, và đôi mắt nâu thăm thẳm, đầy trắc ẩn và cả công việc mà Jenny phương đang làm. Anh có thể hi vọng mong manh rằng Jenny phương sẽ cứu được anh.
 Anh nói rằng khi lý trí của anh còn có thể lên tiếng có nghĩa rằng anh không được từ bỏ niềm tin. Nhưng niềm tin lại là thứ con người ta dễ đánh mất nhất.
 Jenny phương đã ngã vào vũng lầy khó khăn nhất trong cuộc đời. Công việc của Jenny phương dường như bị bỏ dở vì cái bệnh nhân này. Jenny phương bắt anh phải lao động như một người bình thường. Bắt anh ăn uống một cách điều độ và tham gia những chương trình hữu ích. Kéo anh vào số đông để anh có thể từ giã tiếng mời gọi nơi vũ trường.
 Anh cũng vật vã, đòi hỏi và nhiều lúc còn nổi khùng với Jenny phương. Nhưng Jenny phương muốn giúp anh. Tuy vậy những lời nói của cô gái cứ in hằn trong tâm trí Jenny phương.
 Có một ngày nọ Jenny phương và anh tới thăm con gái và vợ. Ai cũng tỏ ra hạnh phúc, duy chỉ có Jenny phương là cảm nhận về sự ra đi sắp tới. Jenny phương đã chuẩn bị vali để đi khỏi cuộc đời của anh. Jenny phương không muốn bước chân vào hạnh phúc giang dở, khi cả anh và cô ấy vẫn còn khả năng quay lại.
 Jenny phương quyết định đi du học.
 Lần cuối cùng Jenny phương nói tạm biệt với ngôi nhà tự động hóa, và ánh đèn vụt tắt trước lúc Jenny phương bước ra. Nơi này sắp có một sự đoàn viên. Jenny phương mỉm cười và bước đi.
 Có bất ngờ không khi người kéo tay Jenny phương ở lại không phải anh mà là cô ấy. Cô ấy dịu dàng trong bộ váy màu tro hoa hồng và những lời nói rất chân thành.
- Đừng từ bỏ nơi này, nơi mà hai người đã trải qua thật nhiều khó khăn. Jenny phương đã yêu một người khác, chính là Jack. Chúng Jenny phương sẽ định cư tại Canada. Tạm biệt em và mong hạnh phúc ở lại thật lâu với hai người.
Lúc này thì anh cùng Jack xuất hiện.
Hạnh phúc thêm một lần nữa tới rất vội.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét