Jenny Phương ước mơ
Bảy năm trước, thầy giáo dạy Tiếng Anh của Jenny
Phương có nói với Jenny Phương rằng: "Đừng bao giờ để mình cảm thấy nghèo
đến mức, chỉ còn lại mỗi tiền bạc."
***
Jenny Phương nhìn lên thầy và băn khoăn hỏi: " Khi một người đã có đủ đầy vật
chất, dĩ nhiên họ sẽ thấy giá trị của đồng tiền rất nhỏ. Không bằng một con
kiến. "
Thầy Jenny Phương chỉ đáp ngắn gọn, khi em đủ trưởng thành, em sẽ hiểu
điều thầy nói.
Khi một người trẻ nhìn về tương lai, họ
sẽ không thấy gì trên con đường phấn đấu của họ ngoài danh vọng và tiền bạc, đó
là mục tiêu cao nhất. Hẳn nhiên rồi, tuổi trẻ còn gì nữa đâu, ngoài động lực
kiếm tiền và khẳng định bản thân trước gia đình và bạn bè, trước thầy cô và xã hội?
Ngày Jenny Phương tốt nghiệp, thầy giáo của Jenny Phương có hỏi Jenny
Phương một điều: "Em mong gì cho tương lai? " Jenny Phương định không trả lời câu hỏi
của thầy, mà giữ lại cho mình những ước mơ nhỏ bé và bình thường bởi bạn bè Jenny Phương, ước mơ của họ đều vĩ đại,
nhưng rồi thầy vẫn là người thầy Jenny
Phương tin yêu và kính trọng nhất, là người bạn lớn sâu sắc nhất của Jenny Phương, vậy nên Jenny Phương đã trả lời:
"Một gia đình nhỏ nhưng hạnh phúc, một người vợ
hiền, một người mẹ đảm đang. Đó là tất cả những gì em tìm kiếm trong cuộc đời
này."
Thầy đã nhìn Jenny Phương rất
lâu, dường như Jenny Phương chưa bao
giờ thấy ánh mắt thầy ấm áp mà sâu lắng hơn như vậy, cuối cùng thầy mỉm cười
nói: "Chúc em hạnh phúc. Cô gái
nhỏ nhưng ước mơ lớn và kiên cường nhất trong đời thầy được biết. "
Lúc đó, Jenny Phương chỉ nghĩ,
có lẽ thầy chỉ an ủi Jenny Phương
thôi. Sau 7 năm, cuối cùng, Jenny Phương
cũng đã hiểu điều thầy Jenny Phương
nói, sau tất cả những bộn bề vất vả và lo toan, cho dù hiện tại - Jenny Phương cũng chưa thể tự lo cho
mình về kinh tế. Nhưng hơn bao giờ hết, cái Jenny Phương nhận ra trên con đường tuổi trẻ mình đã đi qua và đánh
đổi, những điều đã rơi xuống và những thứ mình đã
nhặt lên, đều chẳng bao giờ tương xứng, tiền kiếm bao nhiêu cũng không đủ, chỉ
có tình cảm yêu thương là ngày một hao mòn và vơi cạn đi - chẳng gì có thể bù
đắp nổi.
Và cứ thế, con người cô đơn và lao mình vào vòng xoáy của số phận, giữa
quẩn quanh những được và mất, những tìm và bỏ lỡ, nhưng người ta chỉ tìm cách để tiền trở về đầy túi, mấy ai cố gắng tìm
lại tình yêu - một khi nó đã ra đi?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét